Là lính mới không có thưởng Tết, tôi tái mặt khi phải đóng 1,8 triệu đồng cùng cả phòng mua cây đào tặng công ty, ngoài ra còn phải đóng tiền mua quà Tết biếu sếp.
Tình hình kinh doanh khó khăn, công ty cũ nơi tôi làm việc buộc phải đóng cửa. Suốt mấy tháng trời chờ tìm công việc mới, tôi ăn bám bố mẹ theo đúng nghĩa đen.
Thấy con gái ở nhà đến gần nửa năm mà không tìm được việc, bố mẹ tôi sốt ruột. Ông bà không nói ra nhưng từng hành động, cử chỉ hay tiếng thở dài đều khiến tôi cảm thấy rất áp lực.
Tôi gửi hồ sơ đi khắp nơi, cũng lao ra đường, đi phỏng vấn chỗ này chỗ kia nhưng toàn thất bại. Khi chán nản nhất, tưởng chừng như phải bỏ cuộc và chờ đến mùa tuyển dụng năm sau thì tôi nhận được cuộc hẹn phỏng vấn của một công ty gần nhà.
Lương ở đây thấp nhưng đi lại thuận tiện, hơn nữa sau nhiều tháng thất nghiệp, giờ đây với tôi có việc làm là tốt lắm rồi.
Sau một tháng thử việc, tôi được ký hợp đồng chính thức. So với công ty cũ, công việc mới không quá vất vả. Ngoại trừ chị trưởng phòng trực tiếp quản lý có vẻ hơi khó gần, còn lại đồng nghiệp đều rất thân thiện và nhiệt tình.
Tuy ai cũng chán nản vì lương thấp nhưng mọi người đều động viên nhau cố gắng vì sắp có thưởng Tết.
Nghe mọi người nhắc, tôi chạnh lòng vì lính mới như tôi lấy đâu ra thưởng Tết. Tôi cứ tự nhủ như vậy để chuẩn bị tâm lý để đỡ hụt hẫng trong trường hợp xấu nhất, nhưng thực ra trong lòng nuôi hy vọng nhỏ nhoi rằng công ty sẽ thưởng cho chút đỉnh.
Tiền thưởng chắc chắn không thể bằng anh chị em đã công tác lâu năm, nhưng một vài triệu đồng động viên nhân viên mới chắc là có thể, dù gì thì tôi cũng vào công ty được gần 3 tháng rồi.
Mấy hôm trước, chị trưởng phòng gọi chúng tôi vào phòng riêng họp. Bàn về công việc xong xuôi, chị bảo các phòng ban khác đã rục rịch chuẩn bị quà Tết cho sếp, phòng chúng tôi cũng nên bàn dần là vừa.
Để tạo ra sự khác biệt, chị ngoài quà riêng cho sếp, phòng chúng tôi sẽ tặng công ty một cây đào.
Tặng quà Tết cho sếp thì là chuyện bình thường, nhưng tặng đào cho công ty thì tôi thấy hơi sai sai.
Không thấy ai phản đối, tôi thắc mắc không biết tiền mua đào này sẽ góp như tiền mua quà Tết hay phòng có quỹ riêng; tuy nhiên biết thân biết phận là lính mới nên tôi cũng không dám hỏi, mọi người thế nào thì tôi thế ấy.
Anh chị em làm việc ở công ty lâu hơn tôi, tất cả đều tán thành thì dĩ nhiên tôi cũng không có lý do nào để phản đối.
(Ảnh minh họa: Pexels)
Hôm nay đến công ty, tôi thấy một cây đào lớn ở sảnh. Hỏi ra mới biết, chị trưởng phòng sợ sát Tết quá sẽ cập rập, đào trưng ở công ty phải mua sớm nên đã nhờ người ở phòng hành chính mua luôn; mọi năm cũng chính chị ấy là người mua đào cho công ty, rất có kinh nghiệm.
Cây đào thế to đẹp và rất nhiều nụ, sếp vừa đến đã chụp ảnh check-in và đăng Facebook cảm ơn phòng chúng tôi. Tôi vừa kịp thả tim thì nhận được tin nhắn kèm số tài khoản của chị trưởng phòng gửi vào nhóm chat.
Chị thông báo mỗi người nộp 1,8 triệu đồng tiền đào Tết tặng công ty; còn tiền mua quà cho sếp thì tính sau.
Đọc tin nhắn, tôi điếng người vì không ngờ chỉ riêng tiền đào đã nhiều như vậy, sắp tới còn tiền quà biếu sếp nữa thì đau ruột quá. Lương thì thấp, thưởng Tết còn chưa biết có hay không mà tiền “ngoại giao” tốn kém thế này.
Quá bức xúc, tôi nhắn vào nhóm: “Ôi, cây đào đắt thế ạ? Thế mà chị không nói trước với chúng em mà đã mua”.
Tôi đem bức xúc của mình tâm sự với mấy chị cùng phòng, các chị cũng có ý nghĩ giống tôi, đáng lẽ trước khi mua cây đào giá trị lớn như vậy, chị trưởng phòng phải thông báo trước để tất cả quyết định chứ sao lại tự ý mua cây đắt như vậy.
Một lúc sau, chị trưởng phòng gọi cho tôi, nói: “Việc mua đào, chị không tự quyết mà tất cả đều đã thông qua trong buổi họp. Cây mua để trưng công ty không có cây nào rẻ cả, cái đó ai cũng biết.
Nếu em thực sự không biết và thấy số tiền quá lớn thì không cần đóng góp nữa. Chị và mọi người trong phòng sẽ đóng luôn phần của em”.
Giờ tôi không biết có nên chuyển tiền đào cho chị không nữa, chuyển thì thấy tốn nhiều tiền quá, mà không chuyển thì mọi người lại phải đóng thêm phần của tôi.
Vốn dĩ số tiền đã quá nhiều đối với mọi người trong phòng rồi, nhưng chẳng ai dám nói ra vì sợ đối đầu với trưởng phòng. Nếu tôi để mọi người phải đóng thêm phần của mình, sợ rằng sau này ai cũng sẽ khó chịu với tôi.
Theo mọi người, trong tình huống này tôi nên làm gì là ổn nhất?
News
Chuyện khó tin về MC Mai Ngọc và thiếu gia Bắc Giang
Nữ MC tạm dừng công việc ở đài truyền hình từ mấy tháng trước để dưỡng thai và chuẩn bị cho đám cưới với chồng doanh nhân. Sau đám cưới hôm 27/12, Mai Ngọc đăng tải hình ảnh lễ dạm ngõ…
Mẹ chồng mọi năm thường khăn gói lên thành phố thăm chúng tôi là phụ, chính là xin tiền con trai, năm nay tôi sững sờ khi bà đưa cho cuốn sổ
Mọi năm mẹ chồng gọi điện hỏi xin tiền con trai mỗi dịp Tết đến. Năm nay, bà khăn gói lên thành phố thăm chúng tôi là phụ, chính là xin tiền con trai. Tôi miễn cưỡng ra bến xe…
Không ngoài dự đoán của khán giả: Chính thức 2 diễn viên ẵm giải ấn tượng ở VTV Awards 2024
Tối 1/1/2025, VTV Awards (Ấn tượng VTV) – giải thưởng thường niên của Đài Truyền hình Việt Nam nhằm vinh danh những thành tựu nổi bật trong lĩnh vực truyền hình đã chính thức diễn ra. Ba đề cử hạng…
Không thể tin được: Phim Độc đạo thắng lớn ở VTV Awards 2024
Lễ trao giải thưởng VTV Awards 2024 nằm trong khuôn khổ chương trình Chào năm mới 2025, tôn vinh danh những tập thể, cá nhân có thành tích đột phá trong năm. Đoàn phim “Độc đạo” nhận giải Phim truyền hình ấn…
Thương tiếc bác sĩ tài giỏi, từng không có 1 ngày nghỉ tuvong sau TNGT
Báo Vietnamnet ngày 05/11 đưa thông tin với tiêu đề: “Bác sĩ tài giỏi, từng không có lấy một ngày nghỉ tử vong sau tai nạn xe hơi” cùng nội dung như sau: Tờ Sina đưa tin, bác sĩ Lưu Lỗi là…
Áp lực tài chính khiến không ít lần chúng tôi rơi vào tình cảnh cãi vã, con cái thiếu thốn
Mua căn chung cư 2 tỷ đồng, vợ chồng tôi chỉ thư thả năm đầu, mấy năm sau “thở ôxy thoi thóp” về tài chính do lãi suất thả nổi và các chi phí sinh hoạt đều tăng. Câu chuyện…
End of content
No more pages to load