Hơn 1 tháng mẹ nằm viện, tôi vất vả ngược xuôi chăm sóc bà và nhận ra một bài học lớn về tình yêu và tình người.
Ca phẫu thuật của mẹ tôi khá phức tạp. Thời gian này, tôi luôn bên cạnh mẹ, lo lắng cho sức khỏe của bà và cảm nhận được nỗi đau thể xác bà phải chịu đựng.
Giữa những lo toan ấy, một nỗi buồn khác xâm chiếm lòng tôi. Đó là sự thờ ơ, vô tâm của những người đồng nghiệp trong công ty tôi – những người mà tôi vẫn nghĩ rằng họ sẽ quan tâm, ít nhất là thăm hỏi khi biết mẹ tôi bệnh nặng.
Suốt một tháng trời, dù biết tôi phải vừa làm vừa chăm mẹ nhưng tất cả đồng nghiệp trong công ty không hỏi thăm mẹ tôi được một lời.
Nhiều lúc bận lo cho mẹ nên tôi trễ nải công việc, phải nhờ đồng nghiệp hỗ trợ nhưng chẳng ai nhiệt tình, ai cũng sợ gánh thêm việc vào người.
Hơn 2 năm làm việc ở công ty, tôi chưa từng sống có lỗi với ai, thậm chí luôn hết lòng vì mọi người. Trong công ty, ai gặp khó khăn hay bệnh tật, tôi luôn là người có mặt đầu tiên, không chỉ thăm hỏi mà còn giúp đỡ việc cần thiết.
Đồng nghiệp bị sốt xuất huyết, tôi liên tục hỏi thăm, gửi quà. Mẹ anh kế toán mổ u tuyến giáp, tôi cũng đến thăm hỏi đàng hoàng. Tôi luôn nghĩ, việc thăm hỏi như vậy giữa các đồng nghiệp là chuyện đương nhiên.
Thế nhưng, khi mẹ tôi nằm viện cả tháng trời, mọi người lại thờ ơ đến lạ. Không ai đến thăm, không một dòng tin nhắn, cũng không có ai gửi một lời động viên.
Ban đầu, tôi tự nhủ rằng họ bận, sau này mẹ ổn định sức khỏe, họ sẽ đến thăm. Nhưng khi mẹ tôi ra viện, ở lại nhà tôi cả tuần, cũng không có ai thăm hỏi.
Cảm giác tức giận, thất vọng dâng lên, tôi bắt đầu hoài nghi về sự chân thành trong mối quan hệ nơi công sở. Phải chăng chỉ khi có lợi ích, mối quan hệ đồng nghiệp ấy mới được duy trì?
Tôi cũng hay thở dài nói về chuyện các đồng nghiệp trong công ty để mẹ hiểu. Bởi tôi sợ mẹ buồn vì không thấy bạn của con gái đến thăm.
Một ngày, bà nhẹ nhàng bảo: “Con không cần phải buồn vì những người không thật lòng đâu. Mẹ chỉ cần có con ở bên là đủ”. Dù mẹ nói vậy để an ủi nhưng sâu trong ánh mắt bà, tôi biết bà cũng cảm thấy có chút chạnh lòng.
Tôi mang chuyện kể với người bạn thân thì cô ấy nói nhiều người thời nay vô tâm, không thích quan hệ thân thiết với bất cứ đồng nghiệp nào trong công ty. Nhiều người có phong cách sống “việc nhà ai, người ấy lo”.
Nếu đúng như vậy thì có lẽ tôi không hợp với phong cách sống này. Sống cùng tập thể mà hờ hững, vô tâm như người xa lạ thì sao đoàn kết được? Hay là tôi đã sai?
News
Ngày tôi đính hôn, chú hàng xóm liền tặng món quà trị giá 3 tỷ không rõ lý do, nhà trai bức xúc mang trầu cau về
Nói xong, chồng tương lai của tôi tức giận ra về, còn bố của anh ấy trách bố mẹ tôi không biết dạy dỗ con gái khiến 2 gia đình mất mặt. Sau đó, nhà trai mang trầu cau về,…
L;;ột ga giường của mẹ chồng đi giặt, con dâu ch:;;ết đứng với bí mật đằng sau 33 tờ giấy mỏng
Trong một buổi sáng yên bình tại ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô, Linh, cô con dâu mới về làm dâu được vài tháng, quyết định dọn dẹp phòng mẹ chồng để thể hiện sự chu đáo. Bà Hạnh, mẹ…
“Nhìn mẹ cô dâu kìa, ng:;hèo mà bày đặt làm thông gia với nhà này”
Tại một làng quê nhỏ ở miền Trung Việt Nam, chị Lan, một người mẹ nghèo nuôi con gái một mình suốt 20 năm, chuẩn bị cho ngày cưới của con gái mình, bé Hương, với Minh – con trai…
Trong túi chị chỉ còn vỏn vẹn 20 nghìn đồng, không đủ để mua sữa cho đứa con trai 5 tuổi đang sốt cao ở nhà
Trong một buổi chiều mưa tầm tã tại một khu phố nhỏ ở ngoại ô Sài Gòn, chị Hoa, một người mẹ đơn thân 38 tuổi, lặng lẽ bước vào siêu thị mini gần nhà. Với chiếc áo mưa sờn…
Mỗi lần con bé ngây thơ chỉ vào những người đàn ông trên phố và hỏi: “Mẹ ơi, đó có phải bố con không?”, tim tôi lại nhói đau
Lan, một bà mẹ đơn thân 28 tuổi, sống cùng cô con gái nhỏ Minh Anh trong một căn hộ chật chội ở Sài Gòn. Minh Anh, mới 5 tuổi, hồn nhiên nhưng hay hỏi về bố. Mỗi lần con…
Tôi đứng trước cửa phòng bệnh, tay nắm chặt chiếc phong bì chứa 100 triệu đồng, số tiền tiết kiệm cuối cùng của hai vợ chồng
Tôi đứng trước cửa phòng bệnh, tay nắm chặt chiếc phong bì chứa 100 triệu đồng – số tiền tiết kiệm cuối cùng của hai vợ chồng. Mẹ chồng nằm trên giường, gương mặt tái nhợt nhưng ánh mắt vẫn…
End of content
No more pages to load