Nửa đêm, tôi giật mình tỉnh giấc vì tiếng khóc thút thít vọng ra từ phòng con gái. Âm thanh ấy không lớn, nhưng trong màn đêm tĩnh lặng, nó như dao cứa vào tim tôi. Linh tính mách bảo có điều chẳng lành, tôi vội vàng rời khỏi giường, bước nhanh qua hành lang tối om. Đến trước cửa phòng con, tôi khẽ gõ, giọng run run: “Huyền, con sao vậy?”
Tiếng khóc ngưng bặt, thay vào đó là một khoảng im lặng nặng nề. Rồi cánh cửa bật mở, Huyền đứng đó, đôi mắt đỏ hoe, khuôn mặt nhợt nhạt như vừa trải qua một cơn ác mộng kinh hoàng. Con bé nắm lấy tay tôi, siết chặt đến đau, giọng nói vỡ òa trong tuyệt vọng: “Bố, ly hôn ngay lập tức! Không thể chần chừ nữa!”
Tôi sững sờ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Huyền mới mười sáu tuổi, chưa bao giờ con bé can thiệp vào chuyện của bố mẹ, vậy mà giờ đây, nó khẩn cầu với sự mãnh liệt đến đáng sợ. “Con nói gì vậy? Sao lại thế?” Tôi cố giữ bình tĩnh, nhưng trái tim bắt đầu đập loạn.
Huyền lắc đầu, nước mắt tuôn rơi. “Bố không hiểu đâu… Mẹ… mẹ không phải là mẹ!” Giọng con bé run rẩy, như thể đang cố kìm nén một bí mật kinh khủng. Tôi cau mày, định hỏi thêm, nhưng Huyền đã kéo tôi ra khỏi phòng, thì thào: “Đi theo con, bố phải thấy tận mắt.”
Chúng tôi lặng lẽ bước xuống cầu thang, hướng về phòng khách. Đêm tối bao trùm ngôi nhà, chỉ có ánh trăng yếu ớt lọt qua rèm cửa. Huyền chỉ tay về phía ghế sofa, nơi vợ tôi – Lan – đang ngồi bất động, lưng quay về phía chúng tôi. Tôi định lên tiếng gọi, nhưng Huyền siết tay tôi mạnh hơn, ra hiệu im lặng. Rồi con bé bật đèn.
Ánh sáng trắng tràn ngập căn phòng, và tôi chết lặng. Lan không ngồi đó một mình. Bên cạnh cô ấy là một bóng người mờ ảo, không rõ mặt, nhưng dáng hình ấy… giống hệt Lan. Hai “Lan” ngồi sát nhau, không nói lời nào, chỉ lặng lẽ nhìn về phía trước. Tôi cảm thấy lạnh toát sống lưng, chân như đóng đinh tại chỗ.
Huyền thì thầm, giọng nghẹn ngào: “Con thấy nó từ tuần trước. Lúc đầu chỉ là bóng mờ, nhưng mỗi đêm nó càng rõ hơn. Nó xuất hiện cạnh mẹ, bắt chước mẹ, và… mẹ không hề nhận ra. Đêm qua, con nghe nó nói với mẹ: ‘Chỉ cần ông ấy đi, ta sẽ thay thế hoàn toàn.’ Bố, nếu bố không rời xa mẹ, mẹ sẽ biến mất!”
Tôi quay sang nhìn Lan – người vợ hai mươi năm chung sống. Cô ấy vẫn ngồi đó, bất động, đôi mắt trống rỗng như không còn sự sống. Và rồi, bóng hình kia chậm rãi quay đầu lại, nở một nụ cười lạnh lẽo. Khuôn mặt nó không phải của Lan, mà là của chính tôi.
Huyền hét lên, kéo tôi chạy ra khỏi nhà. Trong đầu tôi hỗn loạn, không biết đâu là sự thật. Nhưng khi nhìn lại qua cửa sổ, tôi thấy “Lan” và “tôi” đứng cạnh nhau, tay trong tay, mỉm cười nhìn chúng tôi rời đi.
Cái kết không phải là ly hôn, mà là tôi nhận ra: Có lẽ, tôi chưa bao giờ thực sự hiểu gia đình mình. Và giờ đây, tôi đã mất tất cả – không phải vì rời đi, mà vì thứ gì đó đã chiếm lấy cuộc đời tôi từ rất lâu rồi.
News
Ngày tôi đính hôn, chú hàng xóm liền tặng món quà trị giá 3 tỷ không rõ lý do, nhà trai bức xúc mang trầu cau về
Nói xong, chồng tương lai của tôi tức giận ra về, còn bố của anh ấy trách bố mẹ tôi không biết dạy dỗ con gái khiến 2 gia đình mất mặt. Sau đó, nhà trai mang trầu cau về,…
L;;ột ga giường của mẹ chồng đi giặt, con dâu ch:;;ết đứng với bí mật đằng sau 33 tờ giấy mỏng
Trong một buổi sáng yên bình tại ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô, Linh, cô con dâu mới về làm dâu được vài tháng, quyết định dọn dẹp phòng mẹ chồng để thể hiện sự chu đáo. Bà Hạnh, mẹ…
“Nhìn mẹ cô dâu kìa, ng:;hèo mà bày đặt làm thông gia với nhà này”
Tại một làng quê nhỏ ở miền Trung Việt Nam, chị Lan, một người mẹ nghèo nuôi con gái một mình suốt 20 năm, chuẩn bị cho ngày cưới của con gái mình, bé Hương, với Minh – con trai…
Trong túi chị chỉ còn vỏn vẹn 20 nghìn đồng, không đủ để mua sữa cho đứa con trai 5 tuổi đang sốt cao ở nhà
Trong một buổi chiều mưa tầm tã tại một khu phố nhỏ ở ngoại ô Sài Gòn, chị Hoa, một người mẹ đơn thân 38 tuổi, lặng lẽ bước vào siêu thị mini gần nhà. Với chiếc áo mưa sờn…
Mỗi lần con bé ngây thơ chỉ vào những người đàn ông trên phố và hỏi: “Mẹ ơi, đó có phải bố con không?”, tim tôi lại nhói đau
Lan, một bà mẹ đơn thân 28 tuổi, sống cùng cô con gái nhỏ Minh Anh trong một căn hộ chật chội ở Sài Gòn. Minh Anh, mới 5 tuổi, hồn nhiên nhưng hay hỏi về bố. Mỗi lần con…
Tôi đứng trước cửa phòng bệnh, tay nắm chặt chiếc phong bì chứa 100 triệu đồng, số tiền tiết kiệm cuối cùng của hai vợ chồng
Tôi đứng trước cửa phòng bệnh, tay nắm chặt chiếc phong bì chứa 100 triệu đồng – số tiền tiết kiệm cuối cùng của hai vợ chồng. Mẹ chồng nằm trên giường, gương mặt tái nhợt nhưng ánh mắt vẫn…
End of content
No more pages to load