Khi tôi mở lời muốn lập bàn thờ cho bố mẹ đẻ ở nhà chồng, bố chồng đã nói mấy câu khiến tôi rơi nước mắt.

Ngày còn sống, bố tôi luôn đau đáu vì không có con trai nối dõi tông đường. Tôi vẫn luôn động viên bố: “Con nào cũng là con, bố ạ. Con gái mà giàu có, sung sướng thì vẫn báo hiếu bố mẹ, thờ phụng bố mẹ đẻ như thường”.

Bố tôi gật đầu cho qua chuyện nhưng tôi hiểu trong lòng ông buồn lắm. Sau khi bố mất, mẹ tôi một mình ở quê. Tôi thương mẹ nhưng không biết phải làm sao.

Hai chị gái của tôi cũng lấy chồng xa, không thường xuyên về thăm mẹ được. Chị cả ngỏ ý đón mẹ đến ở chung nhưng mẹ không đồng ý. Một là vì mẹ không muốn làm phiền con cái, hai là bà muốn ở nhà hương khói cho chồng.cunggio FP.jpg

Giỗ bố con dâu, mẹ chồng vào bếp giúp đỡ. Ảnh minh họa: FP


Nửa năm trước, mẹ tôi cũng qua đời vì bệnh. Cả ba chị em lo lắng vì không biết căn nhà cũ giờ đây, ai sẽ là người chăm nom.

Tôi lấy chồng ở thành phố nhưng lại ở chung với nhà chồng. Mỗi lần về đều phải di chuyển quãng đường hơn 100km nên không phải chuyện dễ dàng. Bàn thờ bố mẹ ở quê không ai hương khói khiến tôi xót xa vô cùng.

Tôi lấy hết dũng khí nói với bố chồng về hoàn cảnh của mình và xin phép bố mẹ chồng cho tôi lập bàn thờ bố mẹ đẻ ở nhà chồng. Tôi hứa sẽ lập một bàn thờ nhỏ, không để bố mẹ đẻ “ngồi” chung với tổ tiên nhà chồng.

Mẹ chồng tôi kiên quyết phản đối. Nhưng bố chồng sau một hồi suy nghĩ thì đồng ý. Ông nói sẽ nhờ người đến lập bàn thờ riêng cho bố mẹ đẻ của tôi trong nhà thờ chung bên chồng.

Bố còn quay sang nói với mẹ: “Bà cũng có con gái nhưng may mắn hơn là có cả con trai. Con gái bà đi lấy chồng, bà có mong chúng về thăm mình không?

Sau này, giỗ chạp, bà có mong chúng về thắp cho bà nén nhang không? Có con mà để cha mẹ mất không nơi thờ phụng thì đâu xứng phận làm con? Bà cứ nghĩ thoáng ra một chút”.

Nghe lời bố nói, mẹ im lặng. Chồng tôi cũng không nói gì nhưng ngầm ủng hộ ý định của vợ. Bố chồng nói, ông hiểu những lo lắng, trăn trở của tôi suốt những ngày qua. Ông cũng hiểu phận làm con có hiếu với cha mẹ là điều nên làm.

Tháng trước, tôi đã làm giỗ bố đẻ ở nhà chồng và mời các chị đến chơi. Mẹ chồng tôi dậy sớm đi chợ, hỗ trợ con dâu, coi đó là việc chung của cả nhà. Anh chị em bên nhà chồng cũng đều vui vẻ, không mảy may ý kiến.

Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi được làm dâu trong gia đình chồng tốt như vậy.