Tôi khổ tâm quá khi chồng hay than vãn, bắt tiết kiệm, kêu ca làm vất vả này kia, nói đủ thứ.

Nhà tôi đang sống ở Vũng Tàu, chồng đi làm xa nhà. Một tháng tiền điện nước gần hai triệu đồng, tiền con học bán trú và tiếng Anh là 2,5 triệu đồng, tiền sữa cho bé lớn một triệu đồng. Sắp tới có thêm bé thứ hai thì tiền sữa bỉm tầm 4 triệu đồng và 10 triệu đồng tiền ăn tiêu gia đình bao gồm xăng xe, thức ăn ba bữa, phụ phí gia đình như ga, gạo, mắm muối. Tiền tôi tiêu vặt cá nhân một triệu đồng, vỏn vẹn trong 10 triệu đồng kia. Chồng tôi làm tháng vài chục triệu đồng, khi nghe tôi nói từ tháng này chi phí phải 20 triệu đồng mới đủ, anh không đồng ý. Tôi nói vậy cứ đưa vợ tháng 10 triệu đồng thôi, còn lại anh giữ tự chi trả các khoản trên.

Tôi gặp đúng ông chồng gia trưởng, vô tâm, keo kiệt. Vợ chồng tôi đã có nhà, mua bằng giấy viết tay, trị giá 1,5 tỷ đồng, một miếng đất quê 500 triệu đồng anh để bố mẹ chồng đứng tên. Hiện tại chúng tôi hết nợ nần, dư 300 triệu đồng, tôi đang đòi giữ để tiết kiệm. Tôi rất chán chồng và muốn giải thoát. Khổ nỗi dù có đi làm tôi cũng chỉ nuôi được bản thân, không lo được cho hai con. Sống với ông chồng vô tâm, keo kiệt, tháng làm ra 80 triệu đồng mà cho vợ con 20 triệu đồng rồi hay than vãn ít nhiều, bắt tiết kiệm, hay kêu ca làm vất vả này kia, nói đủ thứ, tôi khổ tâm quá. Mong các bạn chia sẻ.