Thấy vợ ăn anh cũng không có ý định nhường mà lại càng ăn nhanh hơn, như sợ vợ ăn hết phần.

Từ lúc yêu nhau tôi đã nhiều lần góp ý việc anh coi trọng miếng ăn, cái gì ngon ăn bằng hết, không biết nghĩ đến ai. Anh cũng hứa sẽ sửa đổi nhưng rồi đâu lại vào đấy. Cứ ngỡ đến ngày lấy nhau, khi thấy vợ có bầu, anh bớt đi tính xấu đó, cuối cùng chỉ mang nỗi thất vọng.

Đi ăn chung, lần nào anh thấy trong đĩa đồ ăn tôi có gì ngon là lại thò đũa qua gắp, khi tôi hỏi ăn chung món gì với anh, anh bảo tôi gọi đĩa mới ra mà ăn, nhất định không san sẻ cho tôi. Đỉnh điểm hôm nay khi đi ăn cùng gia đình tôi, mặc cho mọi người trong nhà quan tâm, hỏi han tôi muốn ăn gì, anh cứ cắm cúi ăn. Thấy vợ ăn anh cũng không có ý định nhường mà lại càng ăn nhanh hơn, như sợ vợ ăn hết phần.

Tôi thật sự thấy xấu hổ và thất vọng vô cùng. Ngay cả khi tôi có bầu anh còn như vậy, người giành miếng ăn với mình lại chính là chồng mình. Tôi nói với anh ngay lúc đó, anh đổ lỗi do tôi nghĩ nhiều, tham ăn, chồng ăn cũng soi mói, thích thì cứ ăn chứ sao phải đợi ai gắp cho. Tôi buồn bực, bỏ về nhà mẹ đẻ ngay trong đêm, anh cũng mặc kệ không hỏi han gì. Có ai phải ly hôn vì chồng tham ăn không mọi người? Lý do tôi thấy thật sự không quá lớn, nhưng để sống cùng với người chồng như vậy thật tủi thân vô cùng. Mong mọi người cho tôi lời khuyên!