Tôi kéo vali rời đi, lòng không nỡ và có chút hối lỗi với mẹ chồng, nhưng tôi biết đây là quyết định đúng đắn.
Sáng hôm đó, tôi ngồi làm việc trước máy tính như thường ngày, nhưng trong lòng lại cảm thấy bất an đến lạ. Mẹ chồng tôi khi ấy đang bận rộn trong bếp, chuẩn bị bữa trưa cho cả gia đình.
Mẹ chồng tôi luôn như vậy, bà rất chăm chỉ, luôn dậy sớm và giữ cho ngôi nhà gọn gàng, ngăn nắp. Bà thường nói với tôi:
– Việc nhà cứ để mẹ lo, các con cứ tập trung vào công việc đi.
Nhìn mẹ chồng tất bật, tôi cảm thấy áy náy nhưng không biết làm thế nào để giúp đỡ, bởi tôi cũng đang quay cuồng với đống công việc ngổn ngang.
Đột nhiên, một tiếng động lớn phá vỡ sự yên tĩnh. Tôi vội vàng ngừng gõ bàn phím và chạy vào bếp, thấy mẹ chồng bị ngã xuống đất, tay vẫn nắm chặt cây chổi. Tôi nhanh chóng đỡ bà dậy và nhận ra chân bà không thể cử động. Trong lòng hoảng hốt, tôi lập tức gọi cấp cứu.
Qua kiểm tra, bác sĩ nói rằng mẹ chồng tôi bị gãy xương và cần phải nhập viện điều trị. Ngồi trên ghế dài bên ngoài phòng bệnh, tôi cảm thấy vô cùng lo lắng và xót xa trong lòng. Dù chân bà được bó bột, nhưng trên khuôn mặt vẫn nở nụ cười và an ủi tôi:
– Không sao đâu con, chỉ là ngã một cái, nằm viện vài ngày là khỏi thôi ấy mà.
Chồng tôi vội vã đến, thấy mẹ nằm trên giường, anh nhíu mày và trách móc:
– Sao mẹ lại bất cẩn như vậy, không phải mẹ luôn rất cẩn thận sao?
Tôi nhìn anh, trong lòng cảm thấy chua chát nhưng không nói gì. Những ngày tiếp theo, tôi ở lại bệnh viện chăm sóc mẹ chồng, trong khi chồng vì bận rộn công việc chỉ có thể thỉnh thoảng ghé thăm.
Những ngày mẹ chồng nằm viện, là tôi chăm sóc cho bà. (Ảnh minh họa)
Tôi chăm sóc mẹ chồng hết lòng, thế nhưng một hôm chồng lại lớn tiếng trách móc tôi:
– Em cứ suốt ngày ở lại bệnh viện thế? Mẹ đã hồi phục hơn rồi, em không cần phải túc trực 24/24 giờ ở bệnh viện. Em phải sắp xếp thời gian về nhà mà dọn dẹp nhà cửa nữa đi chứ, nhà như cái nhà hoang rồi.
Tôi sững sờ vì chồng không những không thương xót tôi vất vả mà anh chỉ có áp đặt, trách móc. Tôi không hiểu, trong mắt chồng, tôi là gì nữa? Suy nghĩ một lúc, tôi nghĩ có lẽ mình nên về nhà mẹ đẻ một thời gian để nghỉ ngơi, điều chỉnh lại cảm xúc.
Sáng hôm sau, tôi thu dọn hành lý và nói với chồng:
– Em quyết định về nhà mẹ một thời gian. Em mệt rồi, em cần nghỉ ngơi.
Chồng nghe xong sắc mặt thay đổi:
– Nếu em đi, ai sẽ chăm sóc mẹ anh? Ai làm việc nhà?
Tôi nhìn chồng, nói với giọng kiên quyết:
– Anh tự lo liệu đi, em cũng có công việc riêng như anh mà em vẫn lo được đấy thôi.
Tôi kéo vali rời đi, lòng không nỡ và có chút hối lỗi với mẹ chồng, nhưng tôi biết đây là quyết định đúng đắn. Trong thời gian ở nhà mẹ đẻ, tôi vẫn thường xuyên đến bệnh viện thăm mẹ chồng, mang theo những món ăn nóng hổi và trò chuyện để bà khuây khỏa.
Trong thời gian ở nhà mẹ đẻ, tôi vẫn thường xuyên đến bệnh viện thăm mẹ chồng. (Ảnh minh họa)
Tới ngày thứ 3 sau khi tôi bỏ về nhà mẹ đẻ, tôi đến bệnh viện thăm mẹ chồng thì gặp chồng. Chỉ có mấy ngày mà trông anh tiều tụy hơn nhiều, đầu xù tóc rối. Thấy tôi, chồng liền rối rít xin lỗi:
– Xin lỗi em, hôm đó anh đã quá nóng giận. Anh biết em đã rất vất vả, vậy mà anh không động viên, an ủi em được nửa lời cũng không giúp em được gì, chỉ biết phó mặc cho em. Anh sai rồi, em về nhà với anh được không? Anh sẽ thay đổi.
Thấy chồng nhận ra lỗi sai, tôi mỉm cười tha thứ cho anh. Từ ngày đó trở đi, chồng chủ động hơn trong việc nhà cũng như chăm sóc mẹ. Anh thường xuyên đến bệnh viện thăm bà, trò chuyện và mang đến những món ăn ngon. Nhìn thấy sự thay đổi của chồng tôi, mẹ chồng mỉm cười hạnh phúc nói lời cảm ơn với tôi:
– Cảm ơn con, nhờ có con mà thằng Phúc có trách nhiệm hơn rất nhiều, biết cách chăm sóc người khác rồi.
Nhờ sự chăm sóc tận tình của vợ chồng tôi, sức khỏe của mẹ chồng dần hồi phục và mới đây đã được xuất viện. Qua việc này, tôi càng thấm thía hơn về tầm quan trọng của gia đình và trách nhiệm. Trong tình yêu và trách nhiệm, sự thấu hiểu và hỗ trợ lẫn nhau là điều cần thiết để xây dựng một mái ấm ấm áp và hòa thuận, nếu chỉ xuất phát từ một phía thì gia đình khó êm ấm được.
News
“Hố t:ử thần” nu:ốt ng/ười ở Bắc Kạn: Diện tích ngày càng mở rộng, đu dây xuống kiếm nhưng không thấy gì ngoài…
“Hố t;ử thần” trên Quốc lộ 3B tiếp tục sụt lún, miệng hố mở rộng hơn lúc ban đầu, mực nước dâng cao gây khó khăn cho công tác tìm kiếm nạn nhân mất tích. Sáng 4/6, bà Hoàng Thị…
Ngày tôi đính hôn, chú hàng xóm liền tặng món quà trị giá 3 tỷ không rõ lý do, nhà trai bức xúc mang trầu cau về
Nói xong, chồng tương lai của tôi tức giận ra về, còn bố của anh ấy trách bố mẹ tôi không biết dạy dỗ con gái khiến 2 gia đình mất mặt. Sau đó, nhà trai mang trầu cau về,…
L;;ột ga giường của mẹ chồng đi giặt, con dâu ch:;;ết đứng với bí mật đằng sau 33 tờ giấy mỏng
Trong một buổi sáng yên bình tại ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô, Linh, cô con dâu mới về làm dâu được vài tháng, quyết định dọn dẹp phòng mẹ chồng để thể hiện sự chu đáo. Bà Hạnh, mẹ…
“Nhìn mẹ cô dâu kìa, ng:;hèo mà bày đặt làm thông gia với nhà này”
Tại một làng quê nhỏ ở miền Trung Việt Nam, chị Lan, một người mẹ nghèo nuôi con gái một mình suốt 20 năm, chuẩn bị cho ngày cưới của con gái mình, bé Hương, với Minh – con trai…
Trong túi chị chỉ còn vỏn vẹn 20 nghìn đồng, không đủ để mua sữa cho đứa con trai 5 tuổi đang sốt cao ở nhà
Trong một buổi chiều mưa tầm tã tại một khu phố nhỏ ở ngoại ô Sài Gòn, chị Hoa, một người mẹ đơn thân 38 tuổi, lặng lẽ bước vào siêu thị mini gần nhà. Với chiếc áo mưa sờn…
Mỗi lần con bé ngây thơ chỉ vào những người đàn ông trên phố và hỏi: “Mẹ ơi, đó có phải bố con không?”, tim tôi lại nhói đau
Lan, một bà mẹ đơn thân 28 tuổi, sống cùng cô con gái nhỏ Minh Anh trong một căn hộ chật chội ở Sài Gòn. Minh Anh, mới 5 tuổi, hồn nhiên nhưng hay hỏi về bố. Mỗi lần con…
End of content
No more pages to load