Tôi thấy việc chụp ảnh kỷ yếu ở phim trường tốn kém không cần thiết, không hợp với tuổi học trò nên phản đối, không ngờ vì chuyện này mà con trai tôi bị tẩy chay.
Con trai tôi đang học lớp 9 tại một trường THCS công lập ở Hà Nội. Vì là năm cuối cấp nên cả lớp lên kế hoạch chụp ảnh kỷ yếu để chuẩn bị chia tay, bước vào bậc THPT. Tôi là một thành viên của ban phụ huynh nên cũng tham gia vào bàn chuyện chụp ảnh kỷ yếu cho lớp.
Mọi chuyện bắt đầu từ mấy tuần trước, khi cả lớp thuê dịch vụ chụp ảnh kỷ yếu trọn gói, địa điểm là trường học và công viên. Tuy nhiên sau đó, một nhóm nữ sinh đề xuất đổi địa điểm, ngoài trường học thì chụp ở một phim trường cưới nổi tiếng để có những bức ảnh thật lộng lẫy, nổi bật. Nhóm này có gần 10 người, tuy chỉ chiếm chưa tới 1/4 sĩ số nhưng rất có tiếng nói trong lớp, gần như mọi việc trong lớp đều do các nữ sinh này điều hướng để đi đến quyết định.
Khi biết chuyện, tôi và ban phụ huynh đều không ủng hộ việc chụp ảnh kỷ yếu ở phim trường cưới. Chúng tôi cho rằng ngoài trường học là địa điểm bắt buộc, công viên là nơi đủ để mang lại những hình ảnh đẹp, đầy cảm xúc mà không quá tốn kém. Chi phí chụp ở phim trường cưới cao hơn rất nhiều, thực sự lãng phí. Ảnh kỷ yếu là để lưu giữ kỷ niệm học trò, nếu biến thành bộ ảnh khoe sự xa xỉ với trang phục cầu kỳ và bối cảnh sang chảnh thì khó giữ được ý nghĩa ban đầu, khó đem lại những cảm xúc trong sáng khi hoài niệm tuổi học trò.
Tôi biết các nữ sinh ở độ tuổi này bị hấp dẫn bởi sức hút mạnh mẽ của những bộ ảnh “long lanh” cầu kỳ cả về hóa trang, bối cảnh lẫn chỉnh sửa. Nhiều cháu còn coi đây là cơ hội để thể hiện cá tính, sự sáng tạo và muốn cùng bạn bè tạo nên một bộ ảnh hoàn hảo làm kỷ niệm trước khi chia tay. Thế nhưng việc chụp ảnh kỷ yếu với những phong cách xa hoa không chỉ ảnh hưởng tới ý nghĩa của nó mà còn đặt ra vấn đề chi phí, không phải bạn nào cũng có hoàn cảnh kinh tế thuận lợi đủ để chi trả cho những gói chụp ảnh đắt đỏ.
Các thành viên ban phụ huynh đều có quan điểm như vậy khi trao đổi với nhau trong nhóm, tuy nhiên khi cần bàn với các cháu thì không ai có động thái gì, cuối cùng chỉ một mình tôi lên tiếng.
Khi tôi nêu quan điểm của phụ huynh và khuyên các cháu chọn phương án ban đầu thay vì chụp kỷ yếu ở phim trường, nhóm nữ sinh kia rất bức xúc. Một cháu gọi điện cho tôi, nói những lời lẽ rất gay gắt và khá hỗn. Nữ sinh này nói rằng việc chụp ảnh kỷ yếu phải do học sinh quyết định, phụ huynh có chụp đâu mà đòi xen vào. Cháu xưng hô vô lễ với tôi và cúp máy đột ngột sau khi xả ra một tràng những lời khó nghe.
Tôi đã trao đổi lại với ban phụ huynh, mọi người bảo thôi thì kệ bọn trẻ. Vài vị cũng không đồng tình với việc chụp ảnh kỷ yếu ở phim trường cưới giống tôi nhưng vì ngại va chạm nên không muốn ra mặt góp ý với cacs cháu. Vì thế, tôi cũng không lên tiếng nữa nhưng vẫn giữ quan điểm của mình, con trai tôi sẽ không mua gói chụp ảnh ở phim trường này.
Điều tôi không ngờ là chuyện đó lại ảnh hưởng tới con nhiều đến vậy. Mấy ngày sau sự việc, thằng bé về nhà với vẻ mặt buồn bã và kể rằng các bạn trong lớp bắt đầu xa lánh, coi thường và không muốn chơi cùng. Thậm chí, con còn bị vài bạn bè chế giễu vì “có người mẹ lạc hậu, không biết nghĩ cho con cái”.
Tôi đã liên hệ với cô giáo chủ nhiệm để cô lên tiếng can thiệp trong chuyện chụp ảnh kỷ yếu ở phim trường cũng như chuyện con tôi bị tẩy chay. Cuối cùng nhóm nữ sinh nói trên cũng thỏa hiệp, đồng ý chỉ chụp ảnh ở trường và công viên nhưng có lẽ trong lòng vẫn bức xúc vì cảm thấy bị người lớn chi phối. Trước mặt cô giáo, mấy cô bé đó hứa sẽ không lôi kéo bạn bè tẩy chay con trai tôi, nhưng tôi e rằng sau lưng giáo viên và ban phụ huynh, bọn trẻ vẫn ghẻ lạnh với thằng bé và con tôi sẽ không thể hòa đồng ngay được.
Hiện giờ tôi không biết phải khuyên con trai ra sao. Sắp tới con phải vượt qua nhiều kỳ thi khốc liệt, tôi không muốn thằng bé vì chuyện nhỏ này mà ảnh hưởng đến tinh thần học tập cũng như tình cảm bạn bè.
News
Cả nhà đi du lịch chồng nói tôi mang ít quần áo thôi vì “người vợ có dát vàng cũng không đẹp”
Đi Sầm Sơn, anh ta bảo mang ít quần áo; hai bữa ăn, tôi mặc một chiếc váy thì lại nói: “Có mỗi cái váy cứ mặc mãi”. Tôi là tác giả bài: “Chồng nổi đóa vì tôi không lấy…
Tôi sống một mình cảm thấy rất cô đơn nên tôi đã đi bước nữa tận 2 lần nhưng đều kết thúc trong thất bại.
Ở nhà con trai được 20 ngày, tôi quyết định ra về sau khi đặt lên gối 50 triệu kèm mảnh giấy ghi: “Đừng về quê tìm bố” Tôi năm nay 65 tuổi, vợ tôi mất cách đây 13 năm…
Nhà tôi ở Ba Vì, xung quanh toàn đồi núi chứ chẳng phải đất canh tác hay dân sinh, mặt đường gì để mà gọi có tài sản, có mỗi quả đồi cằn cỗi từ thời ông bà để lạ
Gần đất xa trời rồi tôi mới có được chút lộc là tiền đề bù đất, liền chia đều cho các con nhưng không ai chịu nhận tiền dù chỉ một đồng, đúng 2 hôm sau đang uống trà thì…
Mẹ chồng tôi vừa có 1 mớ tiền đền bù đất nhưng cách chia của bà cho 2 con khiến tôi không thể chấp nhận được
Khi con cái đã về đủ, mẹ chồng liền đưa tiền đền bù đất ra, chia cho tôi và vợ chồng anh trai mỗi nhà một phần. Năm nay tôi 30 tuổi, đã lấy chồng được gần 6 năm. Mặc…
Tôi không thích cái tính thảo mai của em ấy, vì tôi thẳng tính có gì nói nấy
Sau hôm đó, thái độ của tôi với em dâu hoàn toàn thay đổi. Ngay từ ngày em trai đưa Mai về ra mắt, tôi đã không thích em ấy. Em trai tôi cao ráo, sáng sủa còn Mai thấp…
Mẹ con nhà họ đã giấu tôi nhiều chuyện, bởi đôi hoa tai đó không đơn giản chỉ làm bằng vàng
Mấy ngày vừa rồi, cả gia đình tôi đã về quê làm giỗ đầu cho mẹ chồng rất tươm tất và chu đáo. Người mới vậy mà đã rời xa con cháu cả năm trời rồi. Tôi về làm dâu nhà…
End of content
No more pages to load