Mẹ chồng tôi buồn lắm, không ngừng trách móc vợ chồng em trai. Bà cho rằng chính em dâu đã xúi giục chồng đuổi mẹ ra khỏi nhà, vì từ khi có vợ, em đã quên mất mẹ.

Sau khi cưới, vợ chồng tôi đã mua một căn nhà ở thành phố, bởi hai đứa làm việc ở đây chứ không sống ở quê. Bố mẹ tôi đã hỗ trợ hai vợ chồng 1 tỷ, còn nhà chồng không có đồng nào.

Bởi gia đình tôi có điều kiện kinh tế khá tốt, bố mẹ đều là công chức đã nghỉ hưu và có lương hưu hàng tháng. Trong khi đó, bố mẹ chồng đều là nông dân, không có lương hưu. Hơn nữa, khi kết hôn, bố chồng lại đang nằm liệt giường, sau chồng tôi còn có một em trai đang đi học.

Cưới được một năm, chúng tôi chào đón con gái đầu lòng. Nhưng không lâu sau, bố chồng tôi lại qua đời. Lúc đó, em trai chồng vừa mới đi làm nên mọi chi phí tang lễ đều do vợ chồng tôi gánh vác. Tôi cũng không quá bận tâm về điều đó, vì chúng tôi đều là người một nhà, không cần phải quá rạch ròi trong chuyện tiền bạc.

Cưới được một năm, chúng tôi chào đón con gái đầu lòng. (Ảnh minh họa)

Hiện tại, em trai chồng đã lấy vợ được hơn một năm. Em dâu là người cùng làng. Mặc dù tôi ít khi về quê, nhưng từ những gì mẹ chồng chia sẻ, tôi biết rằng em dâu có tính cách khá mạnh mẽ, thiếu sự tôn trọng với mẹ chồng, trong khi em chồng lại nghe lời vợ răm rắp, không dám phản kháng.

Biết mẹ sống với vợ chồng em không vui vẻ gì, tôi từng đề nghị mẹ tới sống cùng chúng tôi, nhưng bà từ chối. Mỗi lần đề cập đến chuyện này, mẹ chồng đều thở dài nói:

– Mẹ không yên tâm về vợ chồng em. Hơn nữa, mẹ sống ở quê quen rồi, không quen với cuộc sống ở thành phố.

Tôi tôn trọng ý kiến của mẹ. Nhưng vào tháng trước, một chuyện bất ngờ đã xảy ra làm xáo trộn gia đình tôi. Em trai chồng đã gửi mẹ đến nhà chúng tôi, bảo rằng từ nay mẹ sẽ sống ở nhà chúng tôi.

Mẹ chồng tôi buồn lắm, không ngừng trách móc vợ chồng em trai. Bà cho rằng chính em dâu đã xúi giục chồng đuổi mẹ ra khỏi nhà, vì từ khi có vợ, em đã quên mất mẹ.

Còn tôi, tuy buồn về hành động của vợ chồng em, nhưng trong lòng cũng vui khi mẹ đến sống cùng. Vì như vậy vợ chồng tôi có thể chăm sóc mẹ chu đáo hơn, chúng tôi cũng có người đưa đón con gái đi học, giúp hai vợ chồng bớt vất vả hơn.

Từ khi mẹ chồng đến, bà đã sắp xếp mọi thứ trong nhà rất ngăn nắp, gọn gàng. Mỗi khi đi làm về, cơm canh đã sẵn sàng nên lượng công việc nhà của tôi giảm hẳn, có nhiều thời gian hơn để nghỉ ngơi.

Tháng trước, mẹ chồng đã đến nhà tôi ở. (Ảnh minh họa)

Cách đây mấy hôm, chồng tôi nhận được một cuộc gọi từ một người cùng làng ở quê. Sau cuộc gọi đó, chồng vội vàng kéo tôi ra ngoài nói chuyện riêng:

– Vợ chồng em trai ly hôn rồi, thế mà nó giấu chúng ta. Em dâu có người đàn ông khác nên đã đề nghị ly hôn. Mấy năm qua, em trai anh đi làm được bao nhiêu đều đưa tiền cho vợ quản lý. Giờ ly hôn, nó ôm tiền đi mất, không để lại cho em trai anh đồng nào.

Sau khi ly hôn, em trai như biến thành con người khác, nó suốt ngày uống rượu. Nó mới bị ngã xe do lái xe trong tình trạng say xỉn, may được anh hàng xóm đưa vào viện. Nếu không có anh hàng xóm gọi điện báo, không biết nó định giấu chúng ta đến bao giờ nữa.

Tôi nghe chồng nói mà hoang mang, sững sờ. Chúng tôi định giấu mẹ chồng, tính về quê trước xem tình hình em như thế nào rồi hẵng nói với mẹ. Nào ngờ, cuộc trò chuyện đó lại vô tình bị mẹ nghe thấy. Cứ như vậy, cả nhà tôi đã kéo nhau về quê.

Khi thấy em chồng nằm trên giường bệnh, mẹ đã khóc rất nhiều. Ngày trước em đuổi mẹ ra ngoài vì không muốn bà bị tổn thương, thấy cảnh bê tha của mình, nhưng chuyện này sao có thể giấu được chứ.

Nhìn thấy em chồng trong tình trạng này, chúng tôi cũng đau lòng, không biết nên làm gì để giúp em sớm vượt qua giai đoạn khó khăn, lấy lại tinh thần làm lại cuộc đời.